TRẠI ĐẦM ĐÙN

 

(Lê Thy đánh máy từ bản scan cỦa http://pham-v-thanh.blogspot.com/)

TRẦN VĂN THÁI 

Tiểu sử tác giả:

  • Tên thật: Nguyễn Văn Ký, sanh năm 1919 tại Hà Nội.
  • Tập viết văn từ hồi còn là học sinh Trường Cao Đẳng Tiểu Học Đỗ Hữu Vị (Hà Nội) và bắt đầu viết bài đăng báo từ 1936.
  • Nguyên Tổng Thư Ký Tòa Soạn các Nhật Báo Cấp Tiến(Hà Nội), Dân Chúng (Hải Phòng), Hòa Bình (1955) Sài Gòn.
  • Đã cộng tác thường xuyên với các báo Cách Mạng Quốc GiaNgày NayTin ĐiểnThứ Tưv.v…
  • Thư Ký Tòa Soạn Nguyệt SanĐại Từ Bi từ 1965 đến nay.

 

  Continue reading

CHẾT DƯỚI TAY TRUNG CỘNG

Lời giới thiệu.

Đây là tác phẩm Death By China của PETER NAVARRO và GREG AUTRY được dịch ra tiếng Việt bởi Nhóm dịch thuật cựu học sinh AIT. Tuy có vài điều muốn giải bày nhưng đợi đến khi quí độc giả đọc xong quyển sách này tôi sẽ nêu ra những nhận xét của mình. Bây giờ kính mời quí vị thưởng thức tác phẩm Chết Dưới Tay Trung Quốc được trích lại từ trang mạng baovecovang.wordpress.com

Death by china-confronting the dragon.jpg

https://baovecovang2012.wordpress.com/2017/01/04/chet-duoi-tay-trung-quoc-nguyen-tac-death-by-china-cua-peter-navarro-greg-autry/

 

chet_duoi_tay_trung_quoc

HÁT CHO 45 NĂM QUỐC HẬN (1975-2020)

 

 

 

 

 

HÁT CHO SÀI GÒN

Sau thời gian vắng bóng, T.Th trở lại với chusalan.net bằng những ca khúc tuyệt vời qua chủ đề Hát Cho Sài Gòn- Hát Cho Quê Hương. Để mở đầu tôi kính mời quý vị lắng nghe ca khúc Người Thương Binh, do nhạc sĩ Anh Bằng phổ thơ của Thái Tú Hà.

Ngày ta đi tóc hãy còn xanh, nghĩ có ngày sẽ trở lại quê hương dấu yêu. Thời gian qua. bây giờ tóc đã đổi màu và ngày về thăm thẳm. Hơn 40 năm trước ta thành người lính xa quê hương rồi bây giờ ta thành ra người lính già xa quê hương và mãi mãi xa quê hương. Niềm mong ước được nhìn thấy quê hương hầu như thành nỗi tuyệt vọng âm thầm. Cho chính mình và cho tất cả người lính của QLVNCH; T.Th sẽ hát lên một ca khúc lưu vong: Người Lính Già Xa Quê Hương, một sáng tác của nhạc sĩ Nhật Ngân.

 

Ngày 7 tháng 10 năm 2019 vào lúc 8 giờ tối; thi sĩ Du Tử Lê đã lặng lẽ rời bỏ cuộc chơi chữ để đi vào vùng miên viễn hội ngộ cùng bằng hữu trong đó có cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương. Xin thành kính phân ưu cùng tang quyến của thi sĩ Du Tử Lê. Để tưởng nhớ tới hai nhân tài về thơ và nhạc của Việt Nam, T.Th sẽ gởi đến chúng ta ca khúc Đêm Nhớ Trăng Sài Gòn.

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, cộng sản đã biến Việt Nam thành một nhà tù khổng lồ để giam giữ hơn mười bảy triệu dân của nước Việt Nam Cộng Hòa. Nhà tù được lập ra khắc nơi trong nước từ vùng rừng thiêng nước độc của vùng Việt Bắc tới vùng cao nguyên Trung Phần xa xôi heo hút và vùng muỗi mòng rắn rít của Cà Mau, Đồng Tháp. Quân nhân, công chức, văn nghệ s và bất cứ ai được cộng sản coi như là có tội, có nợ máu với chúng đều lần lượt bị đi tù. Con nít cũng bị tống vào tù. Phụ nữ cũng ở tù. Vượt biên cũng bị đi tù. Tất cả đều ở tù. Tuy nhiên có một loại tù đặc biệt nhất: Tù Cải Tạo. Đây là một loại tù không có bản án, không được xét xử bởi bất cứ tòa án nào. Do đó người đi tù chỉ biết ngày đi mà không biết ngày về. Đây là thứ tù bị hành hạ, ngược đãi nhất mà những kẻ tự xưng là ” đỉnh cao trí tuệ của loài khỉ ” ( có lẽ còn thua loài khỉ bởi vì khỉ còn biết khóc, biết thương xót đồng loại của nó ) dành cho kẻ thua trận. Mời quý vị nghe T.Th hát lên ca khúc Chiều Trong Tù của nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn, một người tù cải tạo.

Sau đây là ca khúc Bài Ca Của Đêm, một sáng tác của nhạc sĩ Anh Bằng, Mời quý vị thưởng thức.

 

Lúc còn đi học tôi rất thích truyện của Duyên Anh như Con sáo của em Tôi, Hoa Thiên Lý, Điệu Ru Nước Mắt, Vết thù trên lưng ngựa Hoang. Tuy nhiên mãi sau này tôi mới biết Duyên Anh cũng làm thơ. Sau đây là một bài thơ của Duyên Anh được Phạm Duy phổ thành nhạc. Mời quý vị nghe tiếng hát của T. Th qua ca khúc Có Bao Giờ Em Hỏi.

Sau đây là ca khúc Đêm Nhớ Về Sài GònCám Ơn Anh của cố nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng

 

 

Sa Huỳnh

1

Nguyễn ngồi im. Ly cà phê phin nhỏ từng giọt chầm chậm. Thứ bảy. Bảy giờ chiều. Nắng hanh vàng rơi rớt trên tàng cây mít xanh lá ngoài đường. Rút điếu thuốc gõ nhè nhẹ lên mặt bàn, thong thả đưa lên miệng ngậm giây lát anh mới quẹt diêm. Khói thuốc lãng đãng trong không khí ẩm ướt. Trời như

Continue reading

Giang Hồ Kỳ Hiệp- Quyển 3

 

34

Hoành Sơn Hiệp Lữ

Ba châu Địa Li, Bố Chính và Ma Linh núi cao đụng trời. Rừng già ngút ngàn. Một dãy từ bắc xuống nam lưng tựa vào biên thùy Đại Việt với Lão Qua còn mặt hướng ra Đông Hải. Hang động nhiều vô số kể, vốn là nơi trú ngụ của các kỳ nhân dị sĩ tu tiên hoặc rèn luyện võ nghệ để chờ khi nhập giang hồ dương danh cùng thiên hạ. Hoành Sơn chập chùng hiểm trở bắt từ biên thùy Lão Qua kéo dài ra tới biển Đông. Xưa là ranh giới của hai nước Việt Chiêm, nhưng từ khi vua Chiêm Chế Củ dâng ba châu cho nhà Lý thời Hoành Sơn hay còn gọi là Đèo Ngang nằm trong nội địa của nước ta.

Continue reading

Lê Phùng Xuân – Những vần thơ tìm lại được

      I

                                                   Tửu lượng                                                                                    

             Hai chai thấy ghiền

Ba chai còn thiếu

Năm chai lại thêm

Sáu chai môi mềm

Tám chai bốc lon đổi

Cô hàng ơi lấy chai thứ chín

Mười chai bằng bảy năm lính

Thân danh nầy thẹn bỏ

Vì cuộc đời ngưòi đầy đen đỏ

Cho tôi chai mưòi hai

Về sớm cuốc tối cày

Mười bốn chai da thịt em trắng ngần

Như bọt la ve tan dần

Chai  16 cuồn cuộn trời đất quay

Ta quên trọn mãnh hình hài

Hai mươi chai cô hàng ơi !

Bóng cô như tiên trên trời

Kề bên thác nước lưng chừng

Chai  24 lại ngập ngừng

Càn khôn đầy bụng ,hết rồi.

Chưa say .

Tây Ninh 15-5-71

 

Continue reading

Trăng Suông

 

Lê Phùng Xuân

 

Trăng Suông

Truyện Dài

 

 

 

PHẦN 1

 

          Một thời trai trẻ

 

Chiếc xe đò Á Đông chạy vùn vụt trên đường Sài Gòn-Mỹ Tho. Phùng Xuân ngồi ghế bìa. Gió thổi phần phật. Chàng đang sung sướng nhìn ra đồng ruộng Tân An mênh mông cò bay thẳng cánh. Đã là tháng bảy rồi. Đồng lúa  xanh xanh mút mắt. Cuối chân trời, những đàn cò trắng bay thong thả và những đám chim lá rụng rập rờn lên xuống. Có những đoạn đường xe đò chạy song song với đường xe lửa. Đột nhiên Xuân nhớ lại những chuyến xe lửa thú vị. Ngồi chỗ bậc thang lên xuống ở những toa hàng hóa, chàng mặc tình ngắm nhìn đồng ruộng, ca hát và suy nghĩ vẩn vơ mà hông bị quấy rầy… Nhưng bây giờ, xe lửa hổng còn chạy nữa. Năm ngoái (1958) là lần cuối cùng Xuân về Mỹ Tho bằng loại xe chạy cà xịch cà xịch tuôn mù mịt khói đó… Continue reading

Thôi bỏ đời đi

1.

– Hai vợ chồng tôi xin lỗi anh vì phải rời khỏi nơi đây một cách đột ngột. Cô em gái của tôi vừa gọi điện thoại báo tin ba tôi bị ” heart attack ” phải chở vào bệnh viện đang nằm ở phòng ICU…

– Tôi xin chia buồn với anh chị… Rồi anh chị có trở lại đây không?

Continue reading

Mùa Thu Đã Già

images-1

thu chưa tới sao đã già

chắc đến lúc bóng nhạn sa lưng đồi

Nguyên tác Bashô 

Continue reading

Tựa bờ vai người

tbvn

 

 

1.

Fort Benning. 11-1967.

Điền đứng nơi trạm xe bus cách cổng của Fort Benning chừng vài chục bước. Mấy người lính mặc quân phục có, mặc thường phục cũng có vừa cười nói vừa đi tới trạm. Cũng như anh, họ chờ chuyến xe bus chạy ra phố. Thấy Điền, họ ngưng nói cười và xì xào nho nhỏ. Dù anh mặc thường phục họ cũng đoán anh là lính ở trong trại Fort Benning. Cuối cùng một người đứng cạnh lên tiếng hỏi  với giọng rất đúng quân phong quân kỹ chỉ có nơi các khoá sinh.

Continue reading

Cô Cái Bè

Ảnh: Ngã ba sông – Cái Bè

Bài viết này nằm ở dạng nửa truyện ngắn, nửa tuỳ bút, chỉ nhằm mục đích nói với một người mà tôi biết dù đã đi xa khuất ngàn vào trong cõi vô cùng, người đó vẫn hiện diện trong tôi, vẫn dõi trông từng bước tôi đi trên đường chinh chiến rồi sau đó bước đường lưu vong không bao giờ trở lại quê hương. Những dòng chữ tôi viết lên đây như một lời phân trần với người đã lỡ đi cái hẹn trăm năm mà nguyên nhân không phải do người đó, cũng không phải lỗi ở tôi mà do hoàn cảnh xô đẩy hay số mệnh khắc nghiệt của con người trong thời buổi chiến tranh.

Continue reading

Con nhỏ Giồng Trôm

Sáu nhấn mạnh chân lên bàn đạp của chiếc xe đạp cũ của mình để bám sát chiếc ô tô buýt đang chạy trước mặt cách chừng chục thước. Tay mặt ghì chặt cái ghi đông để giữ thăng bằng, còn tay kia nó giơ lên vẫy vẫy. Trong khung cửa kính nhỏ cũng có bàn tay vẫy vẫy của Kiệm, thằng bạn học cùng lớp ngồi trước nó một bàn. Hôm nay là ngày cuối cùng của năm đệ lục. Phải ba tháng nữa nó mới gặp lại bạn bè ở lớp đệ ngũ. Lật bật mà nó đã ở Sài Gòn hai năm rồi. Thời gian không lâu lắm song cũng đủ cho nó làm quen với đời sống mới ở thị thành. Càng có nhiều bạn mới thì nó lại càng nhớ những đứa bạn cũ như thằng Duy và con Hưởng. Dù ở thị thành song nó vẫn chưa gột rửa được hết cái chất phèn ở trong người của mình. Mỗi ngày sau khi đi học về và làm bài vở xong là a lê hấp nó vọt ra ngoài miếng đất rộng trước nhà. Có bạn thì bày trò chơi như đánh đáo, bắn đạn, thả diều. Không bạn thì xách cần câu đi câu cá bóng xệ, bóng dừa, bóng các hay lẻn vào ruộng ” ông hà tiện ” câu cá lóc đem dìa cho má nấu canh chua. Khi nào chán câu thì nằm dài trên cỏ nhìn mây trời lang thang để mơ để mộng, dù biết mơ mộng của mình chẳng bao giờ xảy ra. Muốn cho mộng thành sự thực thì nó phải có tiền. Mà nó, nhà nghèo, có ăn có mặc là may rồi lại thêm được tới trường thì còn may mắn hơn những đứa trẻ khác.

Continue reading

Theo tà áo bay

n2

Theo Tà Áo Bay  gồm nhiều tản văn nói về tà áo dài đủ mọi sắc màu đã làm thành kỹ niệm trong đời. Đầu tiên tôi mời mọi người đọc:

Continue reading

Giang Hồ Kỳ Hiệp – Quyển 2

14

Động lòng trắc ẩn

Đoàn xe và người dài lê thê. Xe thời nặng nề và chậm chạp lăn bánh. Người thời uể oải và mệt nhọc lê bước trên con đường đất đỏ hoạch của huyện Mỹ Lương thuộc Quốc Oai lộ. Đàn bà con gái được ngồi trên xe trong lúc đàn ông trai tráng phải đi bộ. Tất cả đều được canh giữ bởi một toán quân khoảng hai mươi tên.

Continue reading

Giang Hồ Kỳ Hiệp

ghkh 2

1

Thanh Kiếm Thiết Huyền

Mồng hai tết. Vầng thái dương từ từ lên cao. Thiên hạ lũ lượt kéo về bến Đông Bộ Đầu chờ xem cuộc biểu diễn vũ thuật và đả lôi đài. Năm nay đúng ngày mồng hai tết triều đình mở cuộc tuyển lựa vũ sĩ để xung vào các chức vụ thuộc binh đội triều đình. Ngoài ra vị vũ sĩ vô địch có hi vọng trở thành thượng tướng chỉ huy binh đội. Đây là cơ hội tốt cho các thanh niên yêu chuộng võ thuật chọn đường binh nghiệp để tiến thân và lập công danh với đời.

Continue reading

Nắng hạ vàng áo ai

nhvaa

Tặng 2N, người đã gợi ý cho tôi viết truyện này. csl.

1.

10 giờ sáng. Con đường nhựa đen bóng như bắt đầu chảy mỡ dưới cái nắng của mùa hè oi ả. Không khí chỉ hơi thoáng mát chút xíu nhờ những cơn gió nhẹ và ngắn kéo về từ vùng Wichita Mountain ở hướng tây nam làm lung lay những cánh hoa màu vàng mọc đầy hai bên vệ đường. Đây là loại hướng dương dại mang tên Helianthus ciliaris hay còn gọi Texas Blue Weed hoặc yerba parda. Vùng này hướng dương dại tự do mọc dọc theo hàng rào, hai bên đường đi và nhiều nơi mọc thành những cánh đồng hoang nữa. Loại hướng dương này có người còn gọi là hoa cúc dại. Nó không cao như hướng dương được trồng để lấy hột song lại có màu vàng tươi hơn loại hướng dương được trồng.

Continue reading

Sát Đát Nhân 3

28

Mông Cổ động binh

     Sát Ác Nhân Chủ Tiệm, Vạn Lý Câu Lê Hành, Mai Côn Vũ Bạch và các nhân viên còn sống sót rảo bước trên con đường đất về Na Ngạn. Sau lưng họ là Chi Lăng, cửa ải của quân Đại Việt đang bị quân Mông Cổ đánh phá. Khả Ly đã mất. Chi Lăng, Vĩnh Châu, Thiết Lược đang bị công kích và trước sau gì cũng lọt vào tay giặc. Môi hở thời răng lạnh. Nếu các cửa ải trên đã thất thủ thời Nội Bàng không thể nào chống trả được sáu mũi dùi cùng lúc tấn công.

Continue reading

Sát Đát Nhân 2

 

Lời Bạt

Mấy ngày nay, đọc trên mạng tin các trường trung học phổ thông ở Việt Nam sẽ không còn giảng dạy môn Sử như là một môn học chính mà là môn học kèm của môn Công Dân và Tổ Quốc trong đó có hai môn Giáo Dục Công Dân và An Ninh Quốc Phòng. Ngày xưa khi tôi mới bắt đầu học lớp đệ thất ( lớp 7 bây giờ ), Sử là một môn học chính ngang hàng với môn Toán, Việt Văn, Lý Hóa… Riêng tôi ngoài Việt Văn, Sử là một môn hấp dẫn và thích thú nhất. Dân tộc ta có chiều dài lịch sử hơn bốn ngàn năm, với biết bao triều đại thịnh suy hưng phế và vinh nhục đủ điều. Bây giờ giới cầm quyền của đảng cộng sản ở Hà Nội đang có những hành động thâm hiểm là muốn xóa bỏ lịch sử của dân tộc để từ đó viết lên trang sử mới đúng với đường lối của đảng và nhà nước hầu biến nước Việt thành quận huyện của Trung Cộng. Không dạy sử như là một môn học chính tức muốn toàn giới trẻ quên đi cội nguồn, coi nhẹ công sức mở nước, dựng nước và giữ nước của tổ tiên. Phải chăng với âm mưu xóa sử Việt để rồi sau đó học sử Tàu, coi dòng Hán tộc là tổ tiên của người Việt. Vâng lệnh kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt là Trung Cộng; giới cầm quyền Hà Nội mà đại diện là đảng cộng sản Việt Nam đã bán đất đai biển đảo không chưa đủ mà bây giờ lại muốn xóa xạch dòng sử xanh để chuẩn bị cho bước nô lệ cuối cùng của dân ta. Những kẻ mãi quốc cầu vinh như chúng là tội đồ của dân tộc và đất nước và là vết nhơ của lịch sử Việt.

Với những âu lo và thao thức cho vận mệnh của dân tộc, tôi, bằng sức người hạn hẹp của chính mình, cố gắng viết ra và lưu trữ những gì liên quan tới sử của nước ta xuyên qua những bộ truyện dã sử võ hiệp Việt Nam. Suốt trong dòng chảy của lịch sử Việt có biết bao biến cố lớn, vinh quang khi hưng thịnh, tủi nhục khi suy vong phải cúi đầu làm nô lệ cho kẻ láng giềng phương bắc đầy tham vọng đế quốc. Như Nguyễn Trãi đã viết trong Bình Ngô Đại Cáo: ” Dẫu cường nhược có lúc khác nhau song hào kiệt đời nào cũng có…”. Đúng như vậy. Đó cũng là lý do khiến cho tôi viết bộ truyện võ hiệp Việt Nam tên MỸ NHÂN KIẾM để ca tụng cái dũng khí của Hai Bà Trưng; TIẾNG SÓNG BẠCH ĐẰNG của Ngô Quyền qua chiến công hiển hách dìm quân Nam Hán xuống lòng sông Bạch Đằng mở đầu kỹ nguyên tự chủ, tự do của dân tộc sau ngàn năm thuộc Hán đầy tủi nhục. Trong bộ BÚT KIẾM THẦN THI nói về Lý Thường Kiệt, vị danh tướng trước không có và sau cũng không có, đã chỉ huy binh đội Lý triều mở cuộc xâm lăng đất Tàu, dạy cho lũ quân binh Tống Triều một bài học về cách đối xử với nước láng giềng ở phương nam. SÁT ĐÁT NHÂN mà đại diện là Hưng Đạo Vương, vị danh tướng duy nhất cũng như nước Việt, nước duy nhất đã đánh bại quân Mông Cổ bách chiến bách thắng. Trong QUANG PHỤC KIẾM, quân Lam Sơn dưới sự chỉ huy của Lê Lợi, đã biểu dương khí thế ” đem đại nghĩa thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo ” bằng cuộc chiến mười năm chống xâm lăng. Vua Quang Trung, với GIẤC MỘNG LƯỠNG QUẢNG, đã cùng các vũ sĩ của Giới Giang Hồ Đại Việt, âm thầm luyện quân tuyển tướng để cất quân phạt Hán đòi lại Lưỡng Quảng về cho nước Việt.

Bằng quyết tâm giữ lửa cho dòng sử Việt, tôi sẽ lần lượt viết những bộ truyện dã sử võ hiệp Việt Nam, bắt đầu bằng truyện Sát Đát Nhân. Kính mời quý độc giả theo dõi.

 

Ngày 23 tháng 11 năm 2015

chu sa lan

Continue reading

Sát Đát Nhân

 

sdn

Lời Bạt

Mấy ngày nay, đọc trên mạng tin các trường trung học phổ thông ở Việt Nam sẽ không còn giảng dạy môn Sử như là một môn học chính mà là môn học kèm của môn Công Dân và Tổ Quốc trong đó có hai môn Giáo Dục Công Dân và An Ninh Quốc Phòng. Ngày xưa khi tôi mới bắt đầu học lớp đệ thất ( lớp 7 bây giờ ), Sử là một môn học chính ngang hàng với môn Toán, Việt Văn, Lý Hóa… Riêng tôi ngoài Việt Văn, Sử là một môn hấp dẫn và thích thú nhất. Dân tộc ta có chiều dài lịch sử hơn bốn ngàn năm, với biết bao triều đại thịnh suy hưng phế và vinh nhục đủ điều. Bây giờ giới cầm quyền của đảng cộng sản ở Hà Nội đang có những hành động thâm hiểm là muốn xóa bỏ lịch sử của dân tộc để từ đó viết lên trang sử mới đúng với đường lối của đảng và nhà nước hầu biến nước Việt thành quận huyện của Trung Cộng. Không dạy sử như là một môn học chính tức muốn toàn giới trẻ quên đi cội nguồn, coi nhẹ công sức mở nước, dựng nước và giữ nước của tổ tiên. Phải chăng với âm mưu xóa sử Việt để rồi sau đó học sử Tàu, coi dòng Hán tộc là tổ tiên của người Việt. Vâng lệnh kẻ đối đầu truyền kiếp của dân tộc Việt là Trung Cộng; giới cầm quyền Hà Nội mà đại diện là đảng cộng sản Việt Nam đã bán đất đai biển đảo không chưa đủ mà bây giờ lại muốn xóa xạch dòng sử xanh để chuẩn bị cho bước nô lệ cuối cùng của dân ta. Những kẻ mãi quốc cầu vinh như chúng là tội đồ của dân tộc và đất nước và là vết nhơ của lịch sử Việt.

Với những âu lo và thao thức cho vận mệnh của dân tộc, tôi, bằng sức người hạn hẹp của chính mình, cố gắng viết ra và lưu trữ những gì liên quan tới sử của nước ta xuyên qua những bộ truyện dã sử võ hiệp Việt Nam. Suốt trong dòng chảy của lịch sử Việt có biết bao biến cố lớn, vinh quang khi hưng thịnh, tủi nhục khi suy vong phải cúi đầu làm nô lệ cho kẻ láng giềng phương bắc đầy tham vọng đế quốc. Như Nguyễn Trãi đã viết trong Bình Ngô Đại Cáo: ” Dẫu cường nhược có lúc khác nhau song hào kiệt đời nào cũng có…”. Đúng như vậy. Đó cũng là lý do khiến cho tôi viết bộ truyện võ hiệp Việt Nam tên MỸ NHÂN KIẾM để ca tụng dũng khí của Hai Bà Trưng; TIẾNG SÓNG BẠCH ĐẰNG của Ngô Quyền qua chiến công hiển hách dìm quân Nam Hán xuống lòng sông Bạch Đằng mở đầu kỹ nguyên tự chủ, tự do của dân tộc sau ngàn năm thuộc Hán đầy tủi nhục. Trong bộ BÚT KIẾM THẦN THI nói về Lý Thường Kiệt, vị danh tướng trước không có và sau cũng không có, đã chỉ huy binh đội Lý triều mở cuộc xâm lăng đất Tàu, dạy cho lũ quân binh Tống Triều một bài học về cách đối xử với nước láng giềng ở phương nam. SÁT ĐÁT NHÂN mà đại diện là Hưng Đạo Vương, vị danh tướng duy nhất cũng như nước Việt, nước duy nhất đã đánh bại quân Mông Cổ bách chiến bách thắng. Trong QUANG PHỤC KIẾM, quân Lam Sơn dưới sự chỉ huy của Lê Lợi, đã biểu dương khí thế ” đem đại nghĩa thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo ” bằng cuộc chiến mười năm chống xâm lăng. Vua Quang Trung, với GIẤC MỘNG LƯỠNG QUẢNG, đã cùng các vũ sĩ của Giới Giang Hồ Đại Việt, âm thầm luyện quân tuyển tướng phạt Hán đòi lại Lưỡng Quảng về cho nước Việt.

Bằng quyết tâm giữ lửa cho dòng sử Việt, tôi sẽ lần lượt viết những bộ truyện dã sử võ hiệp Việt Nam, bắt đầu bằng truyện Sát Đát Nhân. Kính mời quý độc giả theo dõi.

Ngày 23 tháng 11 năm 2015

chu sa lan

————-000———–

CIMG1919

1

   XÚ MỸ NHÂN

        Hôm nay đúng ngày mồng sáu, tháng ba âm lịch, năm một ngàn hai trăm tám mươi hai triều vua Trần Nhân Tông niên hiệu Thiệu Bảo. Tuy mới tờ mờ sáng mà thiên hạ đã lũ lượt kéo về cửa Hát Giang để tham dự lễ Hai Bà Trưng. Người ta chen lấn và xô đẩy nhau mong dành được chỗ tốt hầu chứng kiến tục thả bánh trôi hay các trò vui khác nhất là cuộc đua thuyền trên sông do triều đình tổ chức. Tiếng cãi vả, cười đùa, la hét huyên náo khắp nơi. Lẫn lộn trong đám dân lành có một thanh niên dáng dấp cao lớn và lực lưỡng. Hai cánh tay dài gân guốc nổi vòng bắp thịt lộ ra khỏi chiếc áo cộc tay. Khuôn mặt xạm nắng, quần áo xốc xếch lấm bụi đường, chứng tỏ y là khách phương xa tới tham dự lễ Hai Bà Trưng. Tuy nhiên y lại không màng tới khung cảnh vui vẻ và náo nhiệt chung quanh. Mắt y dáo dác nhìn quanh quất như tìm kiếm người nào.

Continue reading