kỷ niệm mù sương

bia_kyniemmusuong

1.

Châu ngừng xe trước tòa nhà sơn màu trắng. Đó là trụ sở cảnh sát của Pearland City. Hôm qua trong lúc lái xe vòng quanh thành phố anh đã bị người khác ” hun đít ” vì vậy anh phải tới trụ sở cảnh sát lấy cái biên bản đem về trình với hãng bảo hiểm.

Continue reading

chuyện tình như ở trong mơ

bia_chuyentinhnhuotrongmo

1

Thi Phụng trở mình nằm nghiêng. Ánh mặt trời ban mai xuyên qua cửa kính có màn che bằng gỗ dọi lên tấm vải trải giường bằng satin trắng thành một vệt dài màu vàng. 7 giờ. Nàng lười biếng rời khỏi giường vì một lý do giản dị. Không phải thức dậy sớm để đi làm. Chiều hôm qua nàng đã nhận cái check cuối cùng của sở làm. Tình trạng kinh tế khó khăn khiến cho tiệm bán quần áo mà nàng làm

Continue reading

từ những dòng chữ em đã viết

bia_tunhungdongchu-1

Mở…

Nguyễn Thị Vĩnh Khánh. Lê Tường Quân. Đó là tên của hai nhân vật chính trong truyện này. Họ sống ở đâu đó trong vòm trời mà chúng ta đang sống. Chuyện tình yêu của họ cũng bình thường như bao câu chuyện tình khác. Chỉ có chút khác biệt, họ gặp nhau ” hơi muộn ”. Tuy nhiên, chính sự hơi muộn hay sự không đồng hành của thời gian mới là điều đáng nói, bởi vì gặp nhau, yêu nhau thời dễ dàng; nhưng vất bỏ những trói buộc, vướng mắc của đời sống để có nhau đôi khi lại khó khăn và muộn màng…

Continue reading

vạt nắng sau hè

bia_vatnangsauhe

1

Vừa nhập vào xa lộ I75 South đi Atlanta An Hóa liền đạp mạnh cần ga. Chiếc Corola 1995 vọt tới trước rồi hai ba phút sau kim đồng hồ tốc độ chỉ gần 80. Điều này trái với lệ thường vì anh ít khi nào chạy nhanh hơn vận tốc luật định. Anh không còn trẻ cũng như không có cái thú say mê tốc độ. Ngoài ra anh nghĩ là dù có chạy nhanh thêm năm mười dặm một giờ cũng chẳng tới nơi sớm hơn được bao nhiêu. Sở dĩ hôm nay anh phải gấp rút vì bị trễ giờ đi dự tiệc cưới con trai của một người bạn ở Atlanta. Tiệc cưới

Continue reading

mắt em người-sài-gòn

mat-em-nguoi-sg

 

1

” Anh có chắc anh thích ngôi nhà này không? ”

Jane, nhân viên của hãng địa ốc Century 21 hỏi lại lần nữa, trong lúc dẫn Nhật Yên đi vòng quanh ngôi nhà cũ nằm trơ vơ giữa khu rừng vắng vẻ.

” Jane đừng có lo… Tôi biết ngôi nhà cần phải sửa chữa nhiều chỗ lắm, tuy nhiên tôi thích sự yên tịnh của nó… ”

Ngừng lại, ngước nhìn tàng cây Norway Maple cao ngất tỏa bóng mát rời rợi, Nhật Yên tiếp.

” … Tôi đã đi nhiều khu vực trong thành phố mà không tìm ra một ngôi nhà vừa ý mình trừ ngôi nhà này dù nó ở vào vùng ngoại ô vắng vẻ. Đúng ra thời mảnh đất có giá trị nhiều hơn ngôi nhà… ”

Jane mỉm cười phụ họa.

” Anh nói đúng… Mấy mẫu đất này sẽ có giá trị lắm nếu…”

Ngừng nói, Jane cười với người thanh niên Việt Nam đang đứng bên cạnh mình.

” … Nếu anh không sợ ma… ”

Continue reading

ảo thiên thanh

aothienthanh1

1.

Thảy đống thư lên mặt kính của coffee table Vĩnh đi thẳng vào trong bếp. Mở cửa tủ lạnh nhìn giây lát anh lắc đầu lẩm bẩm rồi lục tủ lấy gói mì xé ra bỏ vào một cái tô, xé gói bột nêm rắc lên, đổ nước lạnh ngập gói mì xong anh đặt tô mì gói vào microwave và bấm số 3. Tất cả động tác anh làm như máy vì mì gói được anh ăn ít nhất ba, bốn, năm lần một tuần lễ. Bước ra phòng khách tháo đôi giày quẳng vào góc nhà anh buông mình xuống sofa. Với tay lấy remote control anh bật tivi. NBC. Tin tức 6 giờ chiều. Anh lơ đểnh nhìn và nghe. Thấy chồng thư từ bề bộn trên bàn anh cầm lấy. Junk… Junk… Lẩm bẩm mấy tiếng anh nhìn từng cái phong bì. Đột nhiên một phong thư là lạ hiện ra. Vĩnh cầm lên. Nơi góc trái trên cùng có tên người gởi.

Continue reading

quỳ 1

bia_quy

8

– Nghiêm…

Tiếng hô của Tuân vang lên. Mọi người trong phòng đều đứng nghiêm khi thiếu tá Định bước vào. Giơ tay chào trả ông ta nói nhanh.

– Tôi chỉ có 10 phút thôi xong tôi còn phải đi gặp ông tỉnh trước khi ổng đi họp ở Sài Gòn…

Hướng về chỗ Kiên đang ngồi, ông ta cười tiếp.

Continue reading

quỳ

bia_quy

1

Kiên uể oải leo lên cầu thang. Hai chân của anh, sau bốn giờ cày mút chỉ cà tha trong nhà hàng Tàu, hầu như không còn sức để lết lên tầng lầu 3 của chung cư. Cuộc sống của một người dân tị nạn như anh thật bận rộn và vất vả. Vừa đi học vừa đi làm, cái nào cũng mệt, cũng cực, khiến cho anh nhiều khi muốn bỏ học để đi làm cu li cho khỏe. Tuy nhiên anh biết làm cu li với lương hai đồng ba một giờ cũng không

Continue reading

trăng buông 1

bia_trangbuong

6

Đang cắm cúi đọc sách Hy ngước lên khi nghe tiếng tằng hắng. Quỳnh đang đứng trước mặt với nụ cười im lặng và ánh mắt nhiều mỏi mệt và buồn rầu.

– Hy khỏe không?

– Dạ khỏe. Còn anh?

Thấy lớp băng trắng quấn nơi cổ tay bên trái của anh nàng hấp tấp lên tiếng.

Continue reading

trăng buông

bia_trangbuong

1

Tháng 5-1973. 9 giờ sáng.

Hai chiếc tàu sắt từ từ lùi ra giữa sông rồi quay mũi chạy về hướng đông.

– Mình đi đâu vậy anh?

Tuấn hỏi trong lúc đẩy mạnh cần ga. Hai máy dầu cặn rú lớn và kim đồng hồ từ từ tăng lên tới số 1000. Ngồi trên mui Quỳnh vừa nhìn vào bản đồ vừa trả lời chậm và nhỏ. Giọng của anh khàn khàn có lẽ vì thức khuya uống rượu và hút thuốc lá hơi nhiều.

Continue reading

NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT – 2

nhungkebatkhuat

13

Ban Mê Thuột vẫn còn đó…

Báo chí ở Sài Gòn chạy cái tít nóng hổi nơi trang đầu. Dân chúng chụm đầu đọc báo rồi bàn tán về cuộc kịch chiến ở Ban Mê Thuột. Thiếu tướng Nguyễn Văn Hiếu, tân tư lệnh quân khu 2 được xem như là anh hùng của dân chúng Ban Mê Thuột nói riêng và vùng cao nguyên nói chung. Quân Lực Việt Nam Cộng

Continue reading

NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT – 1

nhungkebatkhuat

7

19- 6- 1974.

Mới 9 giờ sáng mà dân chúng đứng chật hai bên lề đường Trần Hưng Đạo để chờ xem cuộc diễn hành của các quân binh chủng thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Cảnh sát và quân cảnh đứng gác tại các ngã ba đường. Nhân viên cao cấp trong chính phủ, tướng lãnh và tư lệnh các quân binh chủng lần lượt đến. Trong số người tham dự có tổng thống Nguyễn văn Thiệu, phó tổng thống Trần Văn Hương, thủ tướng Trần Thiện Khiêm và chủ tịch của thượng và hạ viện quốc hội.

Continue reading

NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT

nhungkebatkhuat

1

1- 1973.

Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.

Ngồi dựa ngửa trên chiếc ghế bành bọc da, Đình Anh im lặng nhìn qua khung cửa sổ. Mới hơn bốn giờ rưởi chiều mà mọi người hầu như ngừng làm việc và lo sửa soạn ra về. Có lý do để cho mọi người ngưng không làm việc nữa. Hôm nay là ngày 29 tết. Lính phải lo về sớm để chuẩn bị đưa vợ con đi sắm Tết. Tuy không có gia đình nhưng Đình Anh cũng vui lây với cái không khí đặc biệt mỗi năm mới có một lần. Tết… Giờ phút thiêng liêng đã thấm nhuần trong không khí khiến cho cây cỏ và con người có cảm giác mới lạ đang sinh sôi nẩy nở trong tâm hồn mình. Chút gió của ngày cuối năm lùa vào căn phòng. Đình Anh mơ hồ ngửi được mùi hoa mai sắp nở, mùi thịt kho thơm ngát hoà với mùi dưa cải nồng nồng và mùi lá chuối bọc ngoài đòn bánh tét của chị Mai cặm cụi ngồi canh đêm ba mươi tết.

Continue reading

NHƯ HẠNH 3

nhuhanh1

13

8 giờ sáng. Ba trung đội xếp hàng tề chỉnh bao quanh cột cờ. Ba trung đội trưởng và phó đứng đầu trung đội của mình. Đạm và Trương đứng cách cột cờ năm thước. Hai người lính sẵn sàng kéo cờ lên. Đạm gật đầu ra dấu. Trúc Đào mỉm cười cất tiếng hát và bảy mươi lăm người lính đồng cất cao tiếng hát. Cùng lúc đó lá quốc kỳ từ từ được kéo lên. Hơn trăm cặp mắt ngước nhìn lá cờ vàng ba sọc đỏ bay phất phới trong cơn gió mạnh của một ngày giữa tháng giêng.

Continue reading

NHƯ HẠNH 2

nhuhanh1

8

Bỏ quyển Khu Rừng Lau của Doãn Quốc Sỹ xuống bàn, Đào quay nhìn ra cửa cái. Mưa. Mưa rơi trắng xóa. Nghìn vạn giọt mưa rơi xuống mặt đất đen đã đầy nước thành những bong bóng nước vỡ vụn ra. Toàn thể khung trời gần như tối lại khiến cho nàng chỉ còn thấy mấy lô cốt hiện mờ mờ trong màn mưa trắng đục. ” Mưa thúi đất luôn… Mưa mục người luôn…”. Nàng mỉm cười nhớ

Continue reading

NHƯ HẠNH 1

nhuhanh1

5.

       An với Đạm đứng cạnh nhau trên con lộ đất nối liền Cái Đôi và Vàm Dinh. Ba ngày qua, trung đội 1 dưới quyền chỉ huy của hai đại đội trưởng và phó cố gắng tìm kiếm mìn, lựu đạn, hầm chông mà đám du kích đã gài trong suốt mấy năm qua. Ngoài nhiệm vụ giữ an ninh trục lộ, An còn dẫn lính truy lùng quân địch bằng cách vượt qua con rạch. Chỉ có những cuộc chạm súng lẻ tẻ vì đám du kích quân khôn ngoan không chịu trực diện giao tranh. Hôm nay là ngày thứ tư của cuộc hành quân. An cho lính của trung đội 1 nghỉ xả hơi chờ hoán chuyển với trung đội 3.

Continue reading

NHƯ HẠNH

nhuhanh1

 

1.

Từ trong hầm chỉ huy Đạm bước song song với thiếu úy An ra khoảnh sân rộng chói chang ánh nắng mặt trời vào một ngày của tháng 4 năm 1972. Hàng quân đứng im chờ đợi. Gọi là hàng quân cũng không đúng, mà gọi là lính cũng không đúng luôn. Danh từ đúng nhất là quân, lính với dân chúng; bởi vì hàng người đang đứng im chính là binh sĩ Địa Phương Quân thuộc đại đội 414 biệt lập, trấn thủ ngôi đồn Cái

Continue reading

Cũng Đành 17 – 21

cungdanh

17.

Phòng ăn có bốn người tụ tập quanh chiếc bàn hình chữ nhật. Hai vợ chồng Chiêm ngồi đối diện với Tảng và Hoa, vợ của Tảng.

– Em phải kể cho chị nghe làm sao mà em với anh Chiêm quen nhau… Anh Tảng nói anh Chiêm đóng đồn ở Thạnh Phú còn em ở tuốt bên miệt Lương Hòa mà…

Continue reading