
Tay mặt cầm tách cà phê đen mới pha, tay trái kéo cánh cửa kính vừa đủ rộng, Vịnh lách mình ra lan can xong khép lại thật nhanh để ngăn không cho ruồi ùa vào trong phòng. Khu chung cư im vắng vì con nít đã đi học. Phần người lớn, nếu làm ca nhất đã vắng nhà từ sáng sớm, còn những ai làm ca nhì hoặc ca ba thời chưa thức dậy. Bãi đậu xe cũng vắng. Rác rưới khắp nơi. Đủ mọi loại rác, từ lon nước ngọt, tàn thuốc lá, giấy báo, đồ chơi hư cũ và nhiều thứ rác khác mà đám con nít xả đầy ra trên thảm cỏ và trên bãi đậu xe tráng nhựa màu đen lâu ngày biến thành màu xám mốc. Đây là khu chung cư cũ kỹ, tồi tàn, dơ dáy, bẩn thỉu dành cho người nghèo. Người nghèo ở đây có ba thành phần chính là dân lao động đi làm với minimum wage, dân ăn welfare và đám sinh viên đang học đại học hay đúng hơn là học đại, đa số là dân da vàng mà nhiều nhất là người tị nạn Việt Nam mới định cư ở Mỹ năm 1975.


