Xe Đạp Ơi…

.

Hôm nay khi đọc lại một quyển sách cũ vô tình một tấm ảnh ngày xưa chụp cùng chiếc xe đạp rơi ra.Chợt nghe bâng khâng như gặp lại một người bạn cũ từ lâu quên lãng. Nhớ ngày đó cái xe đạp ở nhà tôi làm được nhiều việc lắm .Giúp gia đình chở những thứ nông sản ra chợ.Vẩn còn in trong đầu hình ảnh .Cái bao được chất ngang khung sườn xe và phía sau một bao nữa mẹ đẩy dì thì giữ phụ cho không rơi .Thuở ấy khi ngồi sau lưng mẹ trên chiếc xe đạp là cả khoảng khắc vui vẻ .Thấy mẹ trở thành một người thật tài giỏi khi có thể điều khiển chiếc xe .Thế giới lúc đó đầy màu sắc trong mắt con bé như tôi và ao ước được như mẹ .

Continue reading

Nhịp Cầu Trong Tim

.

 

Nhà chị ở xóm chợ, còn nhà anh ở xóm dưới, sở dĩ có hai cái tên gọi như thế bởi cách nhau một con sông không quá lớn nhưng muốn sang thì phải đi đò. Anh lớn hơn chị ba tuổi, biết nhau thời cùng học chung một trường làng. Anh mồ côi cha, nhà chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau. Tuy cuộc sống khó khăn, thiếu trước hụt sau nhưng bù lại, anh là đứa trẻ sáng dạ và học rất giỏi. Thuở còn ngây thơ, chị đã là cái bóng của anh, bất cứ đi đâu, anh cũng dẫn chị đi cùng, thậm chí, cả đi thả diều hay bắt dế, mặc cho đám bạn phản đối.

Continue reading

Tờ Vé Số Oan Nghiệt

 

imagesOFTMFB92

 

Mai và Sương sinh ra và lớn lên ở một xã thuộc miền tây nam bộ .Nhà Mai xóm trên nhà Sương ở xóm dưới cách nhau một đoạn đường cũng không qúa là xa so với chân chạy nhảy của những đứa trẻ vùng quê như họ .Ngay từ thời tiểu học thì Mai và Sương đã chơi thân với nhau .Tuy cùng một tuổi với nhau nhưng Mai tính nết có phần hơi khờ dể bị chúng bạn ăn hiếp .Gia đình Mai cũng đủ ăn đủ mặc so với bà con chòm xóm.Sương thì ngược lại tháo vát và nhanh nhẹn.Sương là con út lại mồ côi cha sớm gia đình thuộc dạng khó khăn .Hoàn cảnh như thế nên Sương luôn biết tự lo cho mình ngay khi còn là đứa trẻ .Suốt những năm tiểu học ngày nào hai đứa cũng chở nhau đến trường trên chiếc xe đạp cũ kỷ của Mai .Cùng chia sớt những thứ có với nhau như hai chị em ruột thịt .

Continue reading

Người Tình Sài Gòn

Tôi vốn là con bé nhà quê chính gốc bởi tôi sinh ra và lớn lên tại một thị trấn nhỏ ở miền Tây .Tôi chỉ biết Sài Gòn kể từ sau ngày tôi đi khỏi quê hương .Cũng dể hiểu thôi bởi nơi tôi đặt chân xuống đầu tiên khi về Việt Nam chính là Sài Gòn .Tôi không phải dân thành thị thời gian đến đây cũng không nhiều nhưng vùng đất này luôn là nơi gợi nhớ nhiều thứ trong tôi .

Continue reading

Miền Ký Ức

.

Có một lần tôi nhận được một cái comment của một chị bạn đọc giả trên mạng .Trong đó chị có hỏi tôi một câu rằng : ”… Chẳng biết Tác giả còn trong nước or..đã hải ngoại rồi ? Nếu ..đã xa quê hương ? Nhưng bài viết thấy còn rất là ..hương quê ?”(Trích nguyên văn ). Tôi rất thích câu hỏi này của chị và câu hỏi ấy khiến tôi nhớ là hình như tôi chưa bao giờ viết về quê hương tôi thì phải .Dù sự thực khi viết về những hồi ức bao giờ tôi cũng thấy thích hơn và viết nhanh hơn những thể loại khác .Vậy mà ngồi đắn đo bao bận tôi vẩn không biết viết làm sao .Diển tả thế nào cho hết những cảm giác trong lòng mình về hai từ Quê hương nghe rất đổi thân thuộc, gần gũi ấy.Cũng như cái hương quê mà bất cứ ai cũng có trong trái tim của mình.

Continue reading

Người Cùng Quê

.

Cũng như những người con xa xứ khác khi có chút thời gian rảnh Thi liền thu xếp đống công việc để về thăm gia đình mình .Nhiều lúc Thi thầm cám ơn trời phật là mình ở không xa Việt Nam qúa nên mọi năm điều có thể về thăm.Thấy những anh chị họ của mình ở châu âu , châu mỹ đi về mà thương ,lớp nào công việc cuộc sống không cho phép , rồi tiền vé và ngồi hơn chục tiếng trên máy bay mà ngán ngẩm.

Continue reading

Đằng Sau Cuộc Chiến

song bt

Cách mấy ngày trước tôi và một chị bạn trên mạng gởi email cho nhau nói chuyện cuộc sống. Chủ yếu là rù rì cười với nhau về những chuyện quanh mình từ đi chơi, đi làm. Tôi thì than thở chuyện một số người họ hàng bên Việt Nam thua lổ về vấn đề bất động sản .Mà lổi không phải từ họ , mà là cái lý do rất ư trời ơi đất hỡi là người ta phóng lớn đường phố.

Continue reading

Người Ta Lớn Để Làm Gì?

Nhớ lúc còn bé thích mang giày của mẹ, mong sau mau lớn để có thể làm tất cả những điều mình thích. Trong cái suy nghĩ non nớt làm người lớn thật vui vẻ. Những ngày gần tết nôn nao không ngủ khi nghĩ đến được thêm một tuổi, khi nghe bậc phụ huynh bảo “Con lớn rồi đấy“.

Continue reading

Ruột Thịt Tình Thân

.

Tin chị Thơm bị chồng bỏ lan ra nhanh chóng đầu trên xóm dưới .Có người nói tội nghiệp chị đẹp người đẹp nết , con nhà ăn học mà số long đong .Nhưng có người lại mừng dùm và họ coi đó như giải pháp mà ông trời giải thoát cho chị khỏi cảnh khổ .Chị Thơm là con gái duy nhất trong ba người con của thầy giáo Thức ở xứ này .

Continue reading

Những Chuyến Bay

Thời còn bé không nhớ năm mấy tuổi thì tôi biết được cái vật thể đang bay trên bầu trời gọi là máy bay.Nhưng tôi nhớ rất rõ là tôi rất thích nó .Nói đúng hơn mơ ước đầu tiên trong đời của tôi là những giấc mơ bay.Bằng chứng là tôi không thích chơi những trò chơi thông thường của một bé gái như bán nhà chòi hoặc may áo cho búp bê .Tôi thích những cách chong chóng xoay bằng giấy màu hoặc đôi khi là bằng những cọng lá dừa làm ra của bọn nhóc con trai .

Continue reading

Tình Mãi Còn Xanh

 

 

19q-1398999882850

Mùa hè năm tôi 13 tuổi thím Chín Hùng mua cái nhà nhỏ và dọn về xóm Rạch Bần nơi gia đình tôi đã sinh sống qua bao đời .Không ai quen biết với gia đình thím ,cũng như không ai biết họ thực sự đến từ đâu .Nhưng nhìn những đồ đạc của họ mang theo người ta đoán họ là dân Sài Gòn hay thành thị .Thím dẩn theo ba đứa con hai gái và một trai .Chị Cúc 15 tuổi , Nhàn 12 và cậu con trai 9 tuổi .

Continue reading

Truyện Đọc – Truyện Ngắn

Con Rắn Bông Súng

Diễn Đọc Bởi Thanh Phương



Cá Lia Thia Khạp Da Bò

Diễn đạt bởi hai giọng đọc CathyLy và DzuyLinh cùng lời giới thiệu của Sương Anh.



Gã Ăn Trộm Tình

Diễn Đọc Bởi Yến Linh 

Nhạc :Lê Tín Hương

Như cánh chim trời
Lê Tín Hương

Vô Thường Guitar